hà nội có phải là anh

Nội dung chuyển sang thanh bên ẩn Đầu 1 Tên gọi 2 Lịch sử Hiện/ẩn mục Lịch sử 2.1 Thời kỳ tiền Thăng Long 2.2 Thăng Long, Đông Đô, Đông Quan, Đông Kinh 2.3 Thời nhà Nguyễn và Pháp thuộc 2.4 Trong hai cuộc chiến tranh 2.5 Hà Nội ngày nay 3 Địa lý Hiện/ẩn mục Địa lý 3.1 Vị trí và lãnh thổ 3.2 Địa hình 3.3 Thủy Còn chuyện anh Huy Đức chê anh Chung là quyền của anh. Nhưng anh phải nói có cơ sở, có căn cứ. Hà Nội không phải quốc gia riêng, nhưng nên nhớ Hà Nội là thủ đô, là trái tim của đất nước. Và dù anh có cảm Am7 thấy hay D7 không. Bm7 tình yêu của anh sưởi ấm em ngày E7 đông. mình đi với Am7 nhau quan trọng là cùng D7 ai. chẳng quan tâm là nơi G đâu. vì hà nội này Am7 bé lắm anh D7 ơi. đất chật người Bm7 đông, chẳng ai chờ E7 đợi. mà thì giờ cạnh Am7 nhau chẳng Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. 5 chương 62 lượt xem 6 người theo dõi 6 đề cử 0 Rated Thông tin truyện Mục lục 5 chương Anh từng nói với tôi rằng, anh đã sớm dành tình yêu cho những vùng đất mình đi qua. Anh yêu một Hà Nội nhẹ nhàng, yêu một Sài Gòn ồn ã. Nhớ về một Đà Nẵng thân thương, lại càng yêu sâu đắm một Đà Lạt mộc mạc, cô tôi thừa biết rằng, sâu trong đôi mắt ấy chỉ là lời nói dối nghi hoặc đầy gượng ép. Anh không nói về ai đó, mà chỉ gợi nhắc người tình ấy như một địa danh trên bản đồ cô đơn của chính mình. Tôi không hiểu, nó giống như người ta vẫn thường hay so sánh các thành phố, nơi họ từng đến vậy. Với tôi, đó là kiểu nói “cho có”. Kiểu như Hà Nội với Sài Gòn, Chiang Mai hay Bangkok, Đà Nẵng hay Đà Lạt… đại khái là muốn chứng minh thành phố đó đáng sống, đủ để níu bước chân anh lại. Anh từng nhắc đến chuyện nhớ nhung Đà Lạt, chìm đắm trong biển tình với Sài Gòn hay lăn xả ở một nơi nào đó xa vời vợi…Vậy, rốt cuộc là anh yêu ai? Hà Nội, Sài Gòn hay Đà Lạt? Hay một cô gái nào đó còn chưa được nhắc nhớ trên bản đồ đơn côi của anh. dạo quanh con phố [Am]quen. [D]chờ đèn đường sáng [Bm]lên[Em]mình cùng lướt [Am]qua, bóng hồ Gươm cây ngả [D]nghiênghít một hơi để cảm [Bm]nhận hương Hà Nội yêu [Em]dấuNgồi sau con cub [Am]năm mươi, [D]thỉnh thoàng nghe thiếng " [Bm]em ơi"[Em]" mình đi với [Am]nhau không cần tới nơi nào [D]đông ra bốt ca [Bm]fe và đôi bạc [Em]sỉu là xong"Vì Hà Nội này [Am]bé lắm anh [D]ơiĐất chật người [Bm]đông, chẳng ai chờ [E7]đợimà thì giờ cạnh [Am]nhau chẳng có bao [D]nhieulạnh lòng, thôi [Bm]em xin được nói đôi [E7]điềuvì dù em nhỏ [Am]bé lắm anh [D]ơinhưng tình yêu cho [Bm]anh lớn nhất trên [E7]đờivà dù người [Am]ta có nói thế [D]nàothì mặc người [Bm]ta, tim em cẫn thét [E7]gàodạo quanh con phố [Am]quen. [D]chờ đèn đường sáng [Bm]lên[Em]mình cùng lướt [Am]qua, bóng hồ Gươm cây ngả [D]nghiênghít một hơi để cảm [Bm]nhận hương Hà Nội yêu [Em]dấuvà dù anh có [Am]cảm thấy hay [D]khôngtình yêu của [Bm]anh sưởi ấm em ngày [Em]đôngmình đi với [Am]nhau quan trọng là cùng [D]aichẳng quan [Em]tâm là nơi đâuVì Hà Nội này [Am]bé lắm anh [D]ơiĐất chật người [Bm]đông, chẳng ai chờ [E7]đợimà thì giờ cạnh [Am]nhau chẳng có bao [D]nhieulạnh lòng, thôi [Bm]em xin được nói đôi [E7]điềuvì dù em nhỏ [Am]bé lắm anh [D]ơinhưng tình yêu cho [Bm]anh lớn nhất trên [E7]đờivà dù người [Am]ta có nói thế [D]nàothì mặc người [Bm]ta, tim em cẫn thét [E7]gàotên [Am]anhhh [D]tên [Bm]anhhh [Em]nhìn bầu trời [Am]xanh, suy nghĩ quẩn [D]quanhrằng Hà Nội là [Bm]đây, hay là [Em]anh?

hà nội có phải là anh